Chia Sẽ Bài Viết Đọc Truyện - Bản Chất Của Hót Girl
tay ra định bắt tay với Quế Như.
"Không cần tỏ ra hiền lành thế đâu.Cô biết Tổng Giám Đốc Đặng Gia Hy Đông chứ?"Quế Như không bắt tay với cô,nói vào vấn đề.
Linh tính xấu của Nhã Vân càng lúc càng mãnh liệt.Cô có cảm giác sẽ mất anh nếu trả lời Quế Như.Nhã Vân im lặng không nói gì.
"Anh ấy là chồng tôi,chúng tôi đã kết hôn và có con với nhau.Là đứa trẻ cô cứu hôm trước"thấy Nhã Vân im lặng không trả lời,Quế Như đành nói ra.Quế Như cười đắc chí nhìn khuôn mặt biến sắc của Nhã Vân<đáng đời,dám giành Hy Đông với ta à>
"Sao...tôi...có thể tin lời cô nói là đúng sự thật?"Nhã Vân nghe giọng mình run run,cô hỏi như đó là chút hi vọng cuối cùng rằng cô ta đang nói dối.
"Haha,tôi biết cô sẽ hỏi thế mà.Can đảm lắm,đây là bằng chứng"Quế Như cười cười tay lấy ra đưa cho Nhã Vân.
Cô mở to mắt nhìn những tờ giấy trước mặt:giấy đăng kí kết hôn,ảnh cưới,lá thư đầu tiên Hy Đông gửi cô ta,thiệp cươi và cả giấy khai sinh của Minh Duy nữa,đều là tên Hy Đông,Quế Như cùng Minh Duy.Nhìn vô cùng hạnh phúc.
"Anh ấy cùng tôi là đang cãi nhau.Nên mới giận dữ bỏ về nước,gặp và đi ngoại tình với cô.Bây giờ tôi về đây là để cả gia đình đoàn tụ lại,mong cô biết điều mà tranh xa Hy Đông nhà chúng tôi ra"Quế Như nói xong thì cầm lại mấy tờ giấy xoay người rời đi.
Từng câu,từng lời nói cảu Quế Như làm cô thật sự gục ngã.Nhã Vân khuỵu xuống,nước mắt rơi lã chã.Cô cảm thấy đau,rất đau,sao Hy Đông có thể lừa dối cô cơ chứ,tại sao?Nhã Vân cảm thấy tim như bị xé ra từng mảnh vậy,nỗi đau và sợ hãi bao trùm lấy cô.Nhã Vân khóc như chưa từng được khóc.Cô không ngờ ngày vui nhất của mình lại biết được sự thật đau đớn thế này.
Hy Đông từ xa nhìn thấy cô thì toang đỡ cô đứng lên.Nhã Vân gạt phắt tay anh ra,đứng dậy:"Chát!đồ lăng nhăng.Tôi ghét anh!"cô bỏ chạy đi.
Để lại Hy Đông cố gắng gọi với theo không hiểu gì đang xảy ra.
Hôm Sau
Đan Yến cuối cùng cũng thuận lợi mang đồ ăn sáng đến công ty,đang định đến gặp Chấn Phong thì điện thoại di động của cô rung lên.
"Dạ con nghe mẹ"Đan Yến linh tính sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra khi cô nhấn nút trả lời mẹ của mình,chẳng hiểu sao nữa.
"Con hôm nay hãy đến làm lành với Hy Đông đi,mẹ biết cả rồi"mẹ cô nghiêm giọng nói.Bà luôn biết mọi việc con gái mình làm,không thể để cô có tình cảm với Chấn Phong được.
"Mẹ à,con nghĩ...."Đan Yến nhiều lần muốn nói mẹ mình nên bỏ kế hoạch đi,cho cô được sống và được yêu một cách tự do,thế nhưng...
"Nhớ phải làm lành đấy"mẹ Đan yến dặn dò rồi ngắt máy đi.
Đan Yến ngao ngán nhìn xuống hộp đồ ăn,xem ra cô không thể ăn được rồi.Đan Yến bước nhanh vào công ty,đến phòng làm việc của Hy Đông.
"Cốc!Cốc!"cô gõ cửa.
"Vào đi"Hy Đông chán nản nói.Nhã Vân hôm qua tới giờ dường như biến mất khỏi tầm mắt anh,thật không thể hiểu nổi mà.
Đan Yến đẩy cửa vào,chẳng biết từ lúc nào cô đã không còn cảm giác gì với Hy Đông nữa.Cứ như người xa lạ vậy.
"Em làm cơm hộp cho anh nè!nghe mọi người bảo Quế Như quay trở lại phải không?"Đan Yến nói,đó là nổi khổ lớn nhất của Hy Đông.Chắc chắn Nhã Vân đã biết chuyện.
"Cô ấy có nhờ em đưa cho anh cái này"Đan Yến không thấy anh trả lời nên nói tiếp.Quả thật hôm qua,cô có gặp cô ấy đến công ty thu dọn đồ.
"Cô ấy có nói gì không?"Hy Đông bật dậy lắc lắc vai cô kích động nói.
Đan Yến lắc đầu.Hy Đông mở nhanh ra,là đơn xin nghỉ việc của Nhã Vân.Ruốt cuộc thì sau buổi lễ ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì cơ chứ.
"Anh đừng lo lắng quá!"cô vỗ vai anh rồi đi ra.
Đan Yến để hộp cơm còn lại vào tủ đồ nhận quà của Chấn Phong.Còn mình thì nhờ trợ lý mua cơm khác ăn.
Giờ Cơm Trưa
Chấn Phong hớn hở mở hộp cơm ra:"Thật tuyệt vời.Mà Đan Yến đâu rồi nhỉ?"từ lúc quay phim xong không thấy cô đâu cả.
Hy Đông từ xa đi tới:"Hôm nay lại đến lượt cô nào làm cơm cho cậu đấy?"anh hỏi,Chấn Phong ở công ty rất được hâm mộ mà.
Chấn Phong cười cười không trả lời,anh chợt nhìn qua hộp cơm của bạn mình.Y Hệt của mình,Chấn Phong thoáng buồn.
Như hiểu được ánh mắt của bạn,Hy Đông cười nói:"Cô ấy là đến an ủi mình.Nhã Vân xin nghỉ việc rồi"
"Ừ.Sao cô ấy lại xin nghỉ?"Chấn Phong hỏi,anh có là gì của cô đâu chứ.Có quyền gì mà ngăn cản cô làm cơm cho Hy Đông.
"Mình không biết.Sau buổi lễ cô ấy bảo mình lăng nhăng gì đó rồi chạy đi"Hy Đông nhớ lại nói.Ít nhất Nhã Vân phải cho anh biết mình đã làm gì có lỗi với cô ấy chứ,thật là...
Chấn Phong không biết an ủi bạn như thế nào,chuyện của mình còn chưa lo xong nữa mà.Anh thở dài nhìn ra cửa sổ,nghĩ về Đan Yến.Anh đã từng nghe một vài người kể về quá khứ của cô.Chấn Phong nhớ lại.
_________________________
Năm 16t,Đan Yến lần đầu tiên chân ướt chân ráo được một người phụ nữ nhận là mẹ cô dắt vào công ty HÀO TIẾN để xin đóng phim.Mẹ cô đóng một số tiền lớn để con gái tham gia đóng một vai thứ chính trong bộ phim đầu tiên.
Đan Yến dần trở nên nổi tiếng sau bộ phim đầu tiên.Nghe đồn,cô sẵn sàng cặp bồ với bất kì giám đốc hay đạo diễn nào nếu người đó giúp cô trở nên nổi tiếng hơn nữa.Cho đến khi gặp và quen Hy Đông.
_____________ Những điều đó Chấn Phong đều biết.
Một Tuần Sau
Hà Băng và Phi Quân sau khi chạy trốn khỏi bữa tiệc cưới thì...đã cao chạy xa bay-đi du lịch.Và hiện giờ họ đang có mặt tại Hà Nội.
"Phi Quân nhanh lên"Hà Băngđứng trước cửa phòng của Phi Quân kêu to.Hôm nay bọn họ quyết định đến chợ mua ít đồ,chẳng biết Phi Quân sửa soạn gì mà để cô đợi cả buổi sáng:MatCuoi (67):.
Cuối cùng thì Phi Quân cũng mở cửa bước ra.Trang phục gọn gàng,đầu tóc chải chuốt đẹp đẽ,khuôn mặt cười cười.
"Thế nào?đẹp chứ?"
"Xấu òm,đi thôi"Hà Băng quay đi,quả thật là vô cùng...đẹp.
Phi Quân nghe cô nói thế thì mặt tràn đầy thất vọng,uổng công chuẩn bị cả buổi sáng.Hai người nhanh chóng có mặt tại chợ.Sau khi dạo một vong,mua được không ít đồ dùng cần thiết.Hà Băng ngồi xuống ghế đá gần đó than thở mệt,khát nước nên Phi Quân đành chạy đi mua giúp cô.
Hà Băng tay quạt quạt thở ngán thở dài:"Khát nước quá!"cô đang đợi Phi Quân.
Từ đằng xa,một đôi nam nữ đang hướng chỗ cô mà đi tới.Người con trai nhìn cô cười rồi quay sang nói với bạn gái của mình:
"Xem ai đây?Cô ta chính là người đã tỏ tình với anh hồi cuối năm cấp hai đấy"
Cô bạn gái anh ta cười với cô,điệu bộ vô cùng chán ghét:"Thế ạ?cô ấy nói thế nào với anh?"
"Này hai người kia...."Hà Băng nghiến răng ken két.Hắn ta chính là mối tình đầu của cô,tên xấu xa,vì hắn mà cô chẳng còn mặt mũi nào gặp lại bạn bè hồi cấp hai nữa.Chuyện cô tỏ tình,hắn ta không những từ chối cô mà còn đi kẻ khắp nơi cho mọi người nghe nữa cơ.Khiến cô vô cùng xấu hổ.
"Cô ta nói thế này nè'bạn Hoàng Trung ơi,mình quen nhau đi!mình rất mến bạn'haha,trông rất buồn cười"hắn ta cười khinh bỉ nói."Cô ta lúc đó nổi tiếng là đại ca lớp kế bên mà,rất hay bị phạt,anh sao có thể quen loại người như thế cơ chứ"
Hà Băng cảm nhận được mình vì xấu hổ mà rơi nước mắt,cô không nghĩ rằng tình cảm của mình ngày đó lại bị người khác rêu rao khắp nơi như thế.Cô đứng yên đó nhìn hắn ta và bạn gái cười to trêu chọc mình.
"Chắc giờ cô ta cũng chẳng thể quen được ai đâu nhỉ?Dương Hà Băng?"hắn ta lại cười,nếu như ngày đó vì nụ cười này mà cô mến hắn ta thì bây giờ cũng vì nó mà cô vô cùng hận hắn ta.
Phi Quân từ xa trông thấy chỗ cô bị mọi người vây quanh thì tiến nhanh lại.Nhìn bộ dạng Hà Băng bị người khác bắt nạt đến phát khóc khiến anh vô cùng đau lòng.
"Em đợi anh lâu chứ?Xin lỗi"Phi Quân cười tươi lại gần nắm lấy tay cô.
"Ơ.Phi Quân..."Hà Băng nước mắt nước mũi tèm lem,trông rất buồn cười.Ngơ ngác nhìn anh.
"Đây là vợ chưa cưới của tôi.Hai người có ý kiến gì không?"Phi Quân cười như không cười trừng mắt với mối tình đầu của cô cùng bạn gái hắn ta.
"À...không...Sao tôi biết được anh đang nói thật"hắn ta nhìn bộ dạng của Phi Quân hơn hẳn mình thì lấy làm xấu hổ.Nhưng vẫn cố ra oai với bạn gái mình.
"Tôi là của cô ấy"Phi Quân tự hào giơ ra mặt dây chuyền có ảnh của cô.Như đánh dấu chủ quyền vậy.:MatCuoi (5):Trên vai anh còn có dòng chữ do Hà Băng ghi'anh là của Hà Băng này'
Phi Quân cười dắt tay cô rời đi nơi đó.Để lại hai người kia đầy tức giận và xấu hổ.
Một Tuần Sau
Nhã Vân cô sau khi xin nghỉ việc tại công ty thì trở nên thất nghiệp.Cô cũng không ở chỗ nhà trọ cũ nữa.Sao một vài ngày lang thang khắp nơi xin việc không thành công thì Nhã Vân quyết định về quê thăm mộ mẹ.
Cô hiện đã có mặt tại Phan Rí,nơi ba mẹ cô từng sống.Cô về lại nhà cũ của mình,dọn dẹp bụi bám và trang hoàng lại gọn gàng hơn.Số tiền cô đem theo dần cạn kiệt,đang lúc cô loay hoay không biết xoay sở như thế nào thì Thành Dương-bạn cũ của cô xuất hiện cứu nguy.
"Không ngờ có thể gặp lại cậu ở đây nha"Thành Dương vui mừng bắt lấy tay cô nói.
"Là...Dương Châu Phi đó ư?Gặp lại cậu thật mừng quá!"Nhã Vân cũng vui mừng không kém.Dương Châu Phi là biệt danh cô đặt cho anh,bởi làn da sạm nắng rắn chắc của Dương.Cô và anh từng là bạn thân một thời cấp hai.Sau khi lên cấp ba tới giờ là hơn chín năm họ mới gặp lại.
"Châu Phi gì chứ,cái cậu này.Người ta đã lớn rồi đó nha"Thành Dương cười cười xấu hổ gãi đầu.
Nhã Vân cũng cười,nhờ Thành Dương mà cô được vào làm trong một tiệm may đồ gần nhà cũ của ba mẹ cô.Nhã Vân vô cùng biết ơn anh.Họ dường như trở lại như thân thiết như lúcxưa.
Công Ty HÀO TIẾN
"Haha,nhìn xem,Sếp Tổng Hy Đông của chúng ta vì thất tình mà trở nên bộ dạng thế này à?"Chấn Phong không nhịn cười nổi khi trong thấy bộ mặt xơ xác,tóc tai bù xù,mắt thâm quầng...chân mang dép lê của bạn mình:MatCuoi (1):.
"Cậu thôi cười được rồi đó.Nhã Vân,mình sắp phát điên vì cô ấy rồi này"Hy Đông nhăn nhó vò đầu bứt tóc nói.Anh đã đi tìm cô cả tuần nay chẳng thấy đâu,cô dường như biến mất,điện thoại không liên lạc được,cũng không ở chỗ cũ nữa,bạn thân của cô thì đang đi du lịch nên không biết gì.Hy Đông vì thế mà mất ăn mất ngủ.
"Mình chợt nghĩ có thể...là do Quế Như chăng?"Chấn Phong như nhớ ra điều gì.Phải rồi,từ khi Quế Như quay về cũng là lúc Nhã Vân ra đi.
"Sao mình không nghĩ ra nhỉ?Cảm ơn cậu"Hy Đông mừng rỡ ôm vai Chấn Phong và chạy đi tìm Quế Như.
Chấn Phong nhìn theo bạn mà lắc đầu ngao ngán:"Đúng là sức mạnh tình yêu".Rồi anh lại thở dài khi nghĩ về chuyện của mình,Đan Yến dạo này cứ như tránh mặt anh vậy,chạm mặt cũng không thấy cười như trước đây.
Chấn Phong nhìn lại đồng hồ:"Đã 14h30 rồi,sao chưa thấy cô ấy nhỉ?Chẳng phải là hẹn mình đến để tập cho cảnh quay mới sao"Chờ thêm hai mươi phút nữa,nghĩ là Đan Yến cho mình leo cây,Chấn Phong tức giận bỏ về.Ra đến bãi đỗ xe,Chấn Phong đang định mở cửa xe thì nghe tiếng giày cao gót nện xuống sàn vang lên ầm ĩ.Cứ như đang cố lết đi vậy.
"Ai thế nhỉ?"Chấn Phong tò mò tiến lại chỗ phát ra âm thanh khó nghe đó.Là Đan Yến...
Đan Yến hôm nay đáng lẽ theo dự định là sẽ đến tập giúp Chấn Phong cho cảnh quay mới nhưng đang đi trên đường thì gặp ngay Giám Đốc Nhân.Ông ta muốn mời cô đi hẹn hò hôm nay,thế nhưng cô từ chối,cô không muốn thất hẹn với Chấn Phong.Nhưng ông ta cố kéo tay cô đi cho bằng được,kết quả,cô bị ngã va vào chiếc xe máy bên đường chân vì thế mà chảy cả máu ra.Thấy thế ông ta đành trừng mắt với cô rồi bỏ đi.Đan Yến cố lết đến công ty.
Chấn Phong chạy nhanh đến bế cô lên.Đan Yến bất ngờ hét lên:"Anh...làm gì thế?Bỏ tôi xuống"
"Không muốn.Chân bị thương thế kia còn muốn đi đâu nữa.Sao lại ra nông nỗi này cơ chứ?"Chấn Phong lo lắng hỏi.Nhìn vết máu chảy trên đôi chân cô ấy kìa,thật đau lòng mà.Chắc là đau lắm!
"Không cần đâu.Còn buổi tập...?"Đan Yến ngập ngừng nói.Môi cô bất giác cong lên,tâm trạng trở nên tốt hơn.Đan Yến bữa giờ luôn cố gắng tránh né anh,không muốn phát sinh tình cảm.Bây giờ lại thành ra anh bế cô.
"Để bữa khác đi"Chấn Phong liên quyết nói,anh lái xe đưa cô về phòng trọ 246.
Chấn Phong giúp cô băng lại vết thương và cầm máu lại.Mặt Đan Yến trông hồng hào trở lại,cô ngượng ngùng nói:"Cảm ơn anh"
"Nếu biết thế thì lần sau cô cẩn thận chút đi.Làm diễn viên nổi tiếng mà để chân bị thương như thế à"Chấn Phong gõ nhẹ đầu cô nói.
Đan Yến cảm nhận được khé mắt mình cay cay.Trước tới giờ chưa từng có ai quan tâm,lo lắng cô như vậy,kể cả mẹ cô.Họ chỉ toàn làm cô tổn thương cả tinh thần lẫn thể xác cô mà thôi.Nước mắt cô lặng lẽ rơi,cô khẽ nói:"Đừng tốt với tôi như thế,tôi...sẽ thích anh mất...."
Chấn Phong không biết có nghe được không nhưng anh khẽ nhíu mày lại.Anh xoa đầu cô nói:"Tôi về đây.Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra,tôi sẽ luôn giúp đỡ cô mà"anh cười dịu dàng.Từ lần đầu gặp gỡ,Chấn Phong luôn có cảm giác cô gái này dường như đang có nỗi khổ riêng nào đó.Trông mong manh yếu đuối là thế nhưng lại vô cùng mạnh mẽ,khiến anh bất giác bị cô thu hút.
Hải Phòng
"Mình quay về đi"Hà Băng bất ngờ nói khi cô và Phi Quân đang đi dạo cạnh trong công viên.Cô nhớ Nhã Vân,nhớ mẹ của mình.Và hơn thế cô muốn đối mặt với tất cả.
"Ừ"Phi Quân nhẹ nói,tay anh siết chặt lấy tay cô.Như không muốn tách rời.Bọn họ không thể cứ trốn mãi được,anh sẽ chịu mọi hình phạt của gia đình và dòng họ,chỉ cần họ đồng ý Hà Băng về làm dâu là được.
Hà Băng chăm chú nhìn anh.Cô nghĩ về tương lại của mình,chắc chắn những khó khăn đang đợi cô ở phía trước.
Hà Băng và Phi Quân cũng hít một hơi dài,họ nhanh chóng đón xe về nhà.
:E24:mấy bạn ko cmt thường xuyên làm mình nản quá đi........
Hà Băng và Phi Quân đón chuyến xe sớm nhất để chở về.Ngay ngày hôm sau,họ đã có mặt.Hà Băng nói nên đến nhà anh trước để xin lỗi gia đình anh,nhưng Phi Quân lại bảo đưa cô về nhà trọ của cô trước để nghỉ ngơi.Phi Quân sau khi đưa cô về thì trở lại nhà mình.Ngôi nhà chìm trong im lặng đến đáng sợ.Anh bấm chuông,mẹ anh ra mở:
"Sao giờ này mới về hả?đồ bất hiếu"mẹ anh ôm mặt khóc nức nở.Phi Quân dang rộng tay nhẹ ôm lấy mẹ mình.Tuy là như thế nhưng anh biết bà đã rất lo lắng cho mình trong thời gian qua.
"Hai mẹ con còn đứng đó nữa à!Mau vào đây nhanh lên"Ba Phi Quân lạnh giọng nói.
Phi Quân buông mẹ mình ra và xách đồ vào nhà.Mọi người trong dòng họ đều có mặt đông đủ,tất cả đều chăm chú nhìn anh.
"Quỳ xuống đi"sau một hồi im lặng nhìn nhau,nội anh là người lên tiếng đầu tiên.
Phi Quân ngoan ngoãn quỳ xuống,anh đã sẵn sàng chịu mọi hình phạt của dòng họ.
"Con bé đó đâu?"lần này là ông ngoại anh lên tiếng hỏi.
"Cô ấy đang ở nhà ạ?"Phi Quân cúi đầu xuống nói.Hi vọng là mọi người không làm khó cô ấy.
Choang....ông nội anh ném vỡ tách trà nóng xuống nền nhà:"THẬT TO GAN!sau mấy ngày trốn đi như thế giờ lại không dám đến đây chịu phạt à"ông ngoại anh tức giận nói.
"Con sẽ chịu phạt thay cô ấy ạ"Phi Quân biết nếu bây giờ mình giải thích rằng mọi người đều hiểu sai ý của Hà Băng thì nhất định tội sẽ nặng hơn,anh quá hiểu tính mọi người trong nhà mình mà.
"Ngày mai đem nó đến đây ngay lập tức.Không thì đừng bao giờ bước chân vào cái nhà này mà kêu to là bà nội nữa"nội anh trông có vẻ bình tĩnh hơn,từ tốn nói.
Nghe là thế nhưng Phi Quân cảm thấy như sét đánh ngang tai,anh lo cho sự an nguy của cô.Trước đây,từng có người bị như anh và Hà Băng bây giờ.Nghe đồn là bị cả dòng họ xử phạt khá nặng,mà người đó tuyệt đối phải giữ bí mật về hình thức phạt nữa.Phi Quân nghe nội mình nói mà toát cả mồ hôi.
"Nhớ đấy.Anh sẽ chịu hình phạt khác"bác Tám anh nói.
Phi Quân không còn cách nào khác,anh khẽ thở dài.Chỉ mong hai người sẽ vượt qua an toàn.
Công Ty HÀO TIẾN
Sau hôm Chấn Phong đưa cô về nhà,anh trở nên rất kì lạ.Hễ cứ gặp Đan Yến là tim dập rất nhanh,trước đây chưa từng có hiện tượng này.
"Này,hôm nay anh có vẻ không khỏe à?"Đan Yến vỗ vai anh nói,cô không tránh né anh như trước nữa,cô không kìm chế được bản thân bất tri bất giác muốn quan tâm và hiểu anh nhiều hơn.Bất chấp cả kế hoạch của mẹ mình.
"À không,tôi vẫn..ổn"Chấn Phong đặt tay lên ngực,chết tiệt,nó lại đập nhanh nữa rồi.
"Trông anh không ổn tí nào.Có cần tôi giúp anh nói với đạp diễn không?"Đan Yến quan tâm hỏi,mặt Chấn Phong tái dần đi.
Công Ty HÀO TIẾN
Chấn Phong xoay người cố gắng bước đi thật nhanh.Anh không thích cảm giác tim đập nhanh như thế.
Đan Yến không hiểu gì cô kéo tay anh lại:"Tôi giúp anh",trông vẻ mặt của Chấn Phong không ổn tí nào.
"Không cần đâu"Chấn Phong hất tay cô ra,làm Đan Yến loạng choạng suýt ngã.Ánh mắt ai đó thoáng buồn
Quay lại hai ngày trước
Hy Đông nhanh chóng hẹn gặp được Quế Như để nói chuyện.
Quế Như trang điểm khá đẹp để đến gặp Hy Đông.Cô đến muộn 10'.
"Anh đợi em lâu chứ?Cuối cùng thì anh cũng đã chủ động hẹn em ra đây"cô cười cười kéo ghế ngồi xuống.Vén lại gọn gàng mái tóc,cô nói.Đúng như cô dự đoán,Hy Đông ruốt cuộc đã suy nghĩ thông suốt rồi mới hẹn cô đến đây thế này.
"Không cần dài dòng thế đâu.Tôi cần biết,hôm đó cô đã nói gì với Nhã Vân hả?"Hy Đông lạnh lùng nói,anh nóng lòng muốn tìm ra cô,càng nhanh càng tốt.
"Gì chứ?em có nói gì với cô ta đâu.Hôm nào?"Quế Như hơi hoảng hốt nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh nói.Nhã Vân cô ta ruốt cuộc nói gì với Hy Đông cơ chứ.
"NÓI MAU"Hy Đông dường như đã hết khả năng để chịu đựng,anh tức giận đập bàn nói.
"Từ từ..chứ.Hôm đó...em nói...chúng....ta...là vợ chồng..và..."Quế Như lần đầu tiên trông thấy anh mất bình tĩnh như vậy,cô run run nói.
"Và gì nữa hả?"Hy Đông trừng mắt nhìn Quế Như.Anh nhớ cô đến sắp phát điên lên được.
"Và...anh...anh đã ngoại tình với..."Quế Như sợ đến xanh cả mặt.Nhìn Hy Đông lúc này thật vô cùng đáng sợ.
"Chết tiệt!"Hy Đông thầm mắng mình ngu ngốc lúc đó đã không kịp nhận ra lí do khiến cô tức giận như vậy.Anh chạy nhanh ra khỏi quán để lại Quế Như vẫn chưa hoàn hồn.
Hy Đông đến văn phòng thám tử nhờ cho tìm giúp Nhã Vân.
Hôm nay đã có kết quả,Nhã Vân đang ở quê mẹ mình...
Hy Đông xin nghỉ phép,anh về nhà chuẩn bị đồ đạc đi tìm cô.Anh cần cho cô một lời giải thích,mặc kệ cô có tin và quay trở về bên anh hay không đi chăng nữa.
"Này cậu chuẩn bị đi tìm tình yêu bé nhỏ à,haha"Chấn Phong trêu anh,vì dạo này khá rãnh rỗi nên anh theo Hy Đông về tận nhà chơi.
"Hừ,không nói chuyện với cậu nữa.Lo quan tâm đến Đan Yến chút đi"Hy Đông không thèm ngẩng đầu lên nhìn bạn mình nói nhảm.Đan Yến thật ra hôm nay theo lịch là có hẹn với Giám Đốc Nhân,một người nổi tiếng háo sắc.
"Không chọc cậu nữa.Đan Yến cô ấy như thế nào mà phải quan tâm"Chấn Phong nhíu mày hỏi.Hy Đông và cô ấy thân thiết đến mức đó cơ à,việc gì Hy Đông cũng biết.Anh cảm thấy vô cùng khó chịu,cho dù người đó là bạn thân lâu năm đi nữa...
"Thôi mình đi đây.Cậu tự tìm hiểu đi,mình và cô ấy không có gì đâu"Hy Đông rời khỏi nhà .
Hy Đông sau một chuyến đi dài đã có mặt tại Phan Rí hơn bảy giờ tối.Mọi người xung quanh đều nhìn Hy Đông với ánh mắt tò mò,vì...không ai lại mặc áo vét ở đây cả với lại vẻ ngoài củaanh vô cùng nổi bật giữa chốn đông người.Anh không quan tâm tới ánh mắt mọi người nhìn mình,lẩm bẩm nói:
"Nhã Vân,em chạy không th
- Bạn đang xem
Đọc Truyện - Bản Chất Của Hót Girl
trên
ĐọcTruyệnKo.SexTgem.ComTag:
ĐỌC TRUYỆN HAY